ĐÊM CHÂU NGỌC
“Khi vạn vật chìm sâu trong thinh lặng, lúc đêm trường chừng như điểm canh ba, thì từ trời cao thẳm, lời toàn năng của Ngài đã rời bỏ ngôi báu.” (Kn 18, 14-15)
Đêm sương tĩnh lắng không gian
Nghe lòng Gió hát tơ vàng sóng yêu
Đêm Tình Ánh Sáng huyền siêu
Chiếu đời tăm tối mở triều thiên ân
Đêm châu ngọc… tỏa tinh vân!
Kinh giăng lấp lánh cung trần xôn xang
Đêm hồng phúc… thắm bình an!
Vần thương nở đóa khải hoàn tâm linh
Kìa! Đêm vỗ nhịp nhân sinh!
Đức Khôn Ngoan đến tự tình ý thơ
Ôm màu bụi đất nguyên sơ
Dìu vào Chân Lý bến bờ thanh yên
Kìa! Đêm mở cửa linh thiêng!
Tim Trời hòa điệu sóng miền nhân gian
Miết từng khắc khoải đa đoan
Thắm tràn ân sủng thành toàn ước mơ
Đêm huyền diệu… ánh thiên cơ
Phút giây ngời ngợp câu chờ vỡ toang
Đêm linh thánh… rực huy hoàng!
Hồn say thần nhạc tim choàng Ý Thiên
Đêm thanh mọng khiết Vô Biên
Ngày đời hữu hạn bỗng viền Cao Xanh
Lòng reo tấu khúc vinh danh
Niềm vui Cứu Độ ơn lành thế nhân!
0 Nhận xét