*
Têrêxa Thái Thị Mỹ Trà (Gx.Cây Rỏi)
Ngồi trên hàng ghế đầu
trong nhà thờ, tâm trí Uyên không sao tập trung vào thành lễ được, Uyên chỉ mãi
nhớ về chuyện lúc sáng lúc mẹ và cô hàng xóm nói chuyện.
- Chiều nay khi nào
chị đi lễ qua rủ tôi đi chung cho vui.- Mẹ Uyên nói.
- Chắc tôi không đi
được đâu! Chiều nay em tôi nó làm thôi nôi thằng cháu, nó mời vợ chồng tôi, mà
mình không qua thì nó nói mình khinh nó.- Cô hàng xóm trả lời.
- Chiều nay lễ Chúa
Nhật III mùa chay mà chị bỏ lễ sao?
- Đành vậy… Bỏ một
hôm không chết đâu mà lo!- Nói rồi cô ấy bỏ vào nhà để lại sau lưng tiếng thở
dài của mẹ Uyên.
Đang dự lễ mà mình lại
suy nghĩ lung tung, Uyên vội xin lỗi Chúa rồi tập trung nghe cha giảng: “Hôm
nay là Chúa nhật III mùa chay, là tuần cuối cùng để dọn sạch tâm hồn, ăn năn hối
lỗi, để cùng hiệp thông với Chúa trên cây thánh giá...”.
Về nhà, lời cha giảng
cứ làm Uyên suy nghĩ: Là tuần để ăn năn hối lỗi mà cô hàng xóm lại bỏ lễ. Uyên
thấy hơi buồn. Vì sao ư? Uyên cũng chẳng rõ. Nghe có tiếng xe máy, Uyên ra xem
thử, thì ra là gia đình cô hàng xóm mới về.
Bé Thi, đứa con của
gia đình ấy (khoảng bảy tuổi) vội vào nhà, quỳ trước bàn thờ Chúa. Người bố có
vẻ như đã say, bước vào nhà với sự giúp đỡ của người mẹ (cô hàng xóm). Ông ta
chỉ tay vào mặt bé Thi, mắng:
- Đọc cho lắm vào,
Chúa có cho mày tiền đâu mà mày sốt sắng thế!
Thi làm dấu rồi đứng
dậy trả lời bố:
- Xưa kia, Chúa Giêsu
đã chịu chết để cứu chúng ta. Mà hôm nay gia đình mình lại bỏ lễ ngày Chúa Nhật.
Con cảm thấy như mình rời xa Chúa vậy. Chúa đang ở đó trong ngôi thánh đường chờ
chúng ta, mà ta lại không đến với Ngài, chắc Ngài buồn lắm…
- Thôi ông ngủ đi, đừng
có la con bé nữa.- Tiếng người mẹ nói.
Những câu nói của bé
Thi vô tình lọt vào tai người mẹ và làm bà suy nghĩ rất nhiều. Sáng hôm sau cô
qua nhà Uyên hỏi:
- Chiều nay cha có giải
tội không chị?- Tiếng cô hàng xóm hỏi mẹ Uyên.
- Có chứ, tuần nay
ngày nào cha cũng giải tội hết.- Mẹ Uyên trả lời.
- Vậy thì chiều nay
tôi với chồng phải đi xưng tội mới được.
- Chị nghĩ được vậy
thì tốt.
Uyên nghe lòng mình
vui vui. Họ đã ăn năn hối lỗi và chắc chắn Chúa đang chờ họ.
0 Nhận xét