Banner cột chính

Sống đẹp lòng Chúa

Thơ: Miền xuân…

Miền xuân… 



Em giấu mùa xuân trong mắt biếc
Khoảng trời xanh mơ đắm buổi em nhìn
Đàn chim ngói dệt trời xuân thao thiết
Câu hát xưa ngân vọng đến bây giờ?


Em giấu mùa xuân trong kén tóc
Hương bồ kết nồng nàn quyện thắm phía miền anh
Có sợi tóc rối buổi chiều đi lạc
Anh ngơ ngẩn tìm ngày hát khúc mơ hoang

Em giấu mùa xuân trong tà áo trắng
Ngọn gió xuân thì thăm thẳm về đâu?
Anh mỏi mắt suốt chiều hoa nắng
Lối em về phía ấy đã bình yên?

Em giấu mùa xuân trong làn môi ấm
Chút hững hờ loang chật cả vào xuân
Bàn tay lạnh đi về phía ngày không nắng
Ở cuối con đường
Cánh én đã chạm một miền xuân…

Nguyễn Thụy Vân Anh 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét