* Maria Nguyễn Như
Quỳnh (Gx.Châu Ổ)
25 Tết, vừa dọn nhà vừa nhẩm theo các bài
thánh ca Xuân mà nó đang mở. Bỗng nó nghe từ ngoài sân có tiếng gọi:
- Bà Hạnh có nhà không, ra nhà ông Tư dẫn
chồng về kìa, ông ấy say đang nằm ngoài đó đấy!- Giọng của bác Sáu gọi mẹ nó.
Nó thở dài buồn bã, kể từ hôm về Tết đến giờ
không có ngày nào là bố nó ở yên ở nhà cả, ngày nào cũng trong men say. Nó nghe
giọng mẹ cằn nhằn: “Bực mình quá Chúa ơi, sao con lại vướng phải cái của nợ này!”.
Nói rồi mẹ nó cũng ra dẫn bố về.
Mới tới cổng thôi mà nó đã nghe giọng mẹ rồi:
“Chúa ơi, khổ thân con quá, lấy phải người chồng suốt ngày say xỉn”. Đó là điệp
khúc quen thuộc của mẹ nó.
Bố nó là thế, hàng xóm đặt cho bố biệt danh
“ông hoàng nghiện rượu”. Cứ nhà nào có tiệc tùng, đám giỗ là thấy bố nó xuất
hiện ở đó. Hễ mà rượu vào rồi thì con người có làm chủ bản thân được nữa đâu.
Bố nó uống vô là nói năng tầm bậy, chửi tục, có khi còn đem Chúa ra mà nói nữa.
Nó cũng chẳng biết bố nó ở trong tình trạng này bao lâu rồi, chỉ biết trước kia
bố nó đạo đức lắm, việc gì của giáo xứ cũng tham gia cả. Giờ thì bỏ bê tất cả,
việc nhà thờ cũng không quan tâm luôn. Bản thân nó cũng ngại với bạn bè, có bố
say xỉn thì ai mà thích. Nhớ đợt mấy đứa trong lớp về nhà nó làm bài thuyết
trình, đúng lúc bố nó đi uống rượu về, thế là tự nhiên la nó một trận, nó dị
với bạn bè kinh khủng. Từ đó nó chẳng dám dẫn bạn bè về nhà nữa.
Đợt Tết này thật sự nó cũng chẳng muốn về đâu.
Nó sợ đối diện với cảnh gia đình ngày nào cũng ồn ào cả, nhưng thương mẹ nên
về. Mẹ nó chịu đựng bố quanh năm suốt tháng, còn nó có mấy ngày chẳng lẽ không
được. Gia đình vẫn là trên hết mà. Gia đình đạo dòng mà chẳng sống đạo tốt thì
làm sao mà người ngoài nhìn vô tin được. Đã không làm gương tốt mà trái lại còn
làm gương xấu nữa. Lâu lâu nó vẫn hay nghe các cha giảng thế, thấy giống gia
đình nó quá. Nó đi học xa nên không còn nghe những lời say xỉn của bố nữa. Ở
nơi xa nó chỉ biết cầu nguyện xin Chúa biến đổi con người của bố nó thôi.
Mọi năm nhà nó chẳng có giờ kinh lúc giao
thừa. Năm nay nó đề nghị với bố mẹ nên đọc kinh vì nó nghĩ đầu năm gia đình cần
phải đọc kinh chung, rồi dâng Chúa gia đình trong năm mới, xin Chúa hướng dẫn.
- Bố mẹ, năm nay nhà ta cùng nhau đọc kinh
chung lúc giao thừa nha!
- Con này, từ hồi giờ có đọc đâu mà năm nay
bày đặt đọc kinh giờ giao thừa.- Bố nó nói.
- Thì chưa bao giờ đọc nên năm nay mình đọc.-
Nó nói với giọng vui vui để bố đồng ý.
- Con nói thế cũng hợp lí mà ông… Giờ kinh đó
mình vừa nhìn lại năm cũ, rồi cũng dâng cho Chúa mọi sự, xin Chúa chúc lành
trong năm mới mà.
- Tuỳ mẹ con nhà bà thôi.
- Thế bố đồng ý rồi đó nha. Mẹ thì đồng ý chắc
chắn rồi. Vậy hôm đó bố nhớ đừng say để giờ kinh được sốt sắng nha!
* * *
29 Tết…
Ngày hôm nay lòng nó cảm thấy rộn ràng lắm, cứ
nghĩ mãi tối nay cả nhà nó đọc kinh chung, không biết sẽ ra sao nữa, bố nó có
tỉnh táo để tham dự giờ kinh cùng cả nhà không nữa. May là hôm nay bố nó cũng
đi uống nhưng về sớm. 11h50, cả nhà nó đã chỉnh tề quần áo đứng trước bàn thờ. Khi
nghe tiếng chuông điểm 12 giờ, cả nhà nó làm dấu thánh giá và bắt đầu giờ kinh.
Kết thúc giờ kinh, nó dâng lên Chúa lời cầu nguyện: “Lạy Chúa, đây là lần đầu
tiên cả nhà con có giờ kinh đêm giao thừa, con tạ ơn Chúa vì mọi sự đều tốt đẹp
cả. Con cũng xin cảm ơn Ngài vì một năm qua con cùng gia đình đã lãnh nhận rất
nhiều hồng ân từ sự yêu thương của Ngài. Con cũng xin lỗi Chúa vì những thiếu
sót của mỗi người chúng con trong một năm qua. Năm mới này, con xin dâng gia
đình con lên cho Chúa, xin Chúa thương ban bình an, ơn lành của C
Nó vừa dứt lời thì nghe giọng bố run run: “Dạ,
con là Phúc đây Chúa ơi! Con... Con xin lỗi Chúa nhiều lắm. Lâu nay con quên
Chúa, con suốt ngày chìm đắm trong men rượu. Chúa biết mà, công nhân chúng con
thì ngày làm cật lực, tối thì rủ nhau giải mỏi trong men rượu, riết rồi thành
thói quen rồi nghiện luôn. Mỗi lần say, con về làm khổ vợ con rồi dần bỏ bê
việc nhà Chúa. Con như con chiên lạc bầy, chính giờ kinh này mà con mới nhớ con
còn có Chúa nữa. Con biết Chúa buồn về con lắm, con hứa từ nay con sẽ thay đổi,
con không còn rượu chè nữa và sẽ siêng năng việc nhà Chúa như trước đây. Xin
Chúa thương xót con”.
Kết thúc giờ kinh, bố nó quay sang và nói với
nó: “Cảm ơn con gái nha. Năm sau gia đình mình tiếp tục giữ giờ kinh lúc giao
thừa”. Rồi quay sang mẹ nó: “Xin lỗi em nhiều, làm khổ em suốt ngày. Cầu nguyện
cho anh nhiều để anh không bị rượu cám dỗ nữa".
Giờ đây nó cảm thấy vui thật sự và nó nói thầm
với Chúa: “Con cảm ơn Ngài. Xin niềm vui của Chúa Xuân ở lại cùng gia đình con”.
0 Nhận xét