Banner cột chính

Sống đẹp lòng Chúa

Mùa về



(Bài viết đã được đăng trong mục "truyện ngắn", Mục Đồng tập 5)

- Coi được hông được thì gom hết mang dìa dưới sớm đi con ơi! Buôn bán gì mà nhìn cái mặt thấy rầu quá!

Nghe tiếng nội vọng ra, Trâm lấy vạt áo lau lẹ hai hàng nước mắt rồi luống cuống quét tiếp cái sân. Chưa năm nào mà sáng ba mươi Tết hoa bán gần hết như vậy. Giá cả cũng được nhưng trong lòng cô cứ buồn rười rượi. Thôi cũng ráng nán lại tới trưa cho hết buổi, rồi tranh thủ chạy ra chợ quơ quào mấy thứ để còn ra xe về dưới cho kịp đón giao thừa.

Không rõ từ hồi nào, chỉ biết từ lúc Trâm lớn lên đã thấy ông bà nội, rồi tía má cô chỉ theo cái nghề duy nhất của xứ này là trồng hoa kiểng để bán vào dịp Tết. Những bước chân đầu tiên lẫm dẫm của Trâm đã in dấu trên mấy luống hoa trước nhà. Lớn lên một chút cô cũng biết nhổ cỏ, bắt sâu rồi tập bơi xuồng dọc ngang theo con nước. Ai cũng nghĩ trồng hoa chắc sướng lắm vì không cực nhọc như mần ruộng, quanh năm suốt tháng được ngắm bông hoa đủ màu, đủ sắc nữa chớ. Nói nghe cũng lãng mạn, nhưng nhào vô mần đi thì biết không dễ ăn vậy đâu. Cây kiểng thì còn đỡ, chớ hoa thì đỏng đảnh lắm. Bao nhiêu công sức đổ ra suốt cả năm trời chỉ mong một điều duy nhất là hoa nở đúng Tết. Cuối năm, hễ thời tiết thất thường theo kiểu nóng, lạnh hay mưa nhiều hơn là coi như thua trắng. Năm nào cũng vậy, từ rằm tháng Chạp cả làng hoa Sa Đéc dều tất bật. Nhà nào cũng xúm lại sắp xếp, đóng gói, vận chuyển những chậu hoa kiểng đi khắp nơi chuẩn bị bán Tết.

(mời xem tiếp bài viết)


Đăng nhận xét

0 Nhận xét