* Matta Nguyễn Thúy Vi
(Gx.Phú Hữu)
Đông đến, cũng là lúc trời trở lạnh hơn và
chúng tôi cũng bận rộn hơn. Bận rộn việc tập hát, tập múa, tập kịch, làm sạch
đẹp nhà thờ để chào đón ngày Hài Nhi Giêsu ra đời. Tôi, một cô bé tên Hạ, rất
mến Chúa nên cũng rất hăng say tập múa.
Hôm nay, khi tôi đang đứng trên gác chuẩn bị
tập múa, ngoài trời mưa tí tí, gió nhè nhẹ, chúng hòa quyện vào nhau làm mưa
nghiêng về một phía. Mưa nghiêng vào lòng tôi, và… nó làm tôi nhớ về Giáng sinh
năm ngoái, một Giáng sinh thật ý nghĩa đối với tôi.
Hôm ấy, thời tiết giống như hôm nay, tôi phải
đội ô để đi kêu các bạn tập múa.
- Yeah! Đã xong. Còn mỗi cái Linh nữa là đủ
rồi.
Tôi vội vã chạy nhanh đến nhà Linh, trời mưa
mỗi lúc một to.
- Linh ơi!
- Hạ à, có chuyện gì không?
- Có chuyện tớ mới qua đây chứ! Noel này cậu
có tham gia canh thức không? Còn mình cậu nữa là đủ số rồi.
- À… ừ…- Linh ấp úng.
- Sao thế?
- Chắc năm nay tớ không tham gia được.
- Cậu bận à? Bận thì báo với sơ ngày khác cũng
được. Bạn mà bỏ tập múa uổng lắm.
- Tớ muốn, nhưng… nhưng ba tớ không cho. Ba
bảo tớ phải ôn thi, không tập tành, không múa máy gì cả. Tớ buồn lắm.
Suy nghĩ hồi lâu, tôi reo lên.
- Cậu để tớ giúp cho!
- Giúp thế nào?- Linh tò mò.
- Để đấy tớ lo…- Tôi cười.
Tôi không kiếm người khác vì tôi biết Linh rất
yêu Chúa. Tôi chạy một mạch về nhà.
- Chuyện gì thế con gái của ba?
- Ba là giáo lý viên nhỉ? Ba cũng rành trong
việc kêu gọi người khác quay về với Chúa. Hôm nay, ba giúp con nói với ba bạn
Linh được không ạ?
- Chuyện gì mà ba phải nói với ba bạn ấy chứ,
con yêu của ba?
- Linh rất thích tập canh thức nhưng ba bạn ấy
không cho, bảo là phải học bài… rồi nhiều thứ nữa lắm! Ba giúp con nhé?
- Để ba xem đã, không được thì thôi nha!- Ba
cười.
- Kìa ba…- Tôi nhõng nhẽo.
- Rồi rồi… Ba đùa thôi, để ba giải quyết!- Ba
xoa đầu, hôn nhẹ lên trán tôi.
Tối hôm ấy, Linh vội vã chạy sang nhà tôi, tôi
giật mình tấm tắc hỏi. Linh bật cười lớn, vội khoe.
- Này! Cậu làm thế nào mà hay thế?
- A… hihi! Tớ cũng chẳng biết ba tớ đã làm gì
nữa… Thế là hiểu nhé, vui rồi.
- Tớ mừng quá chạy qua đây luôn, quên mất trời
đang tối, tớ về ăn cơm đây, bye nhé!
- Bye cậu!
Tôi cũng mừng, vội hỏi ba, ba lấy ra một tờ
lộc xuân Lời Chúa.
- Đấy, đơn giản vậy thôi, con xem đi.
- “Bản
thân chúng ta, cùng với ngôn từ, với toàn bộ trí tuệ và tài năng, tất cả đều
nằm trong tay Thiên Chúa” (Kn 7,15)… Ba hay thật đấy, con còn không nghĩ tới
nữa cơ!
- Ông ấy đọc tờ lộc của con, khó hiểu nên hỏi
ba. Ba giải thích là con gái của ba vừa đảm đang việc Chúa, siêng năng việc
nhà, nên Chúa ban cho con học giỏi, rồi kể thành tích học tập của con. À! Ba
còn nói về chuyện con bé Linh, nó rất yêu Chúa nữa, và điều con bé muốn, thế là
ông ấy trầm tư suy nghĩ…
- Hoan hô! Ba thật tuyệt vời. Thế là Giáng sinh
này, con và ba làm được việc tốt ba nhỉ? Hài Nhi Giêsu sẽ vui lắm đây. Thích
thật!
- Ừ con, giúp ba của bé Linh quay lại với
Chúa, bé Linh lại được tập canh thức.
Tôi và ba cùng cười.
* * *
- Này! Vào tập múa nhanh nào, làm gì mà đứng
cười một mình thế cô?
À! Cái Linh đấy, nó gọi tôi.
- Có gì đâu… hihi, vào thôi!
Tôi nhìn nó mà tự nhiên thấy hạnh phúc. Cũng
từ đó mà tôi với nó thân nhau lạ thường.
0 Nhận xét