HỒN CON KHẮC KHOẢI CHÚA ƠI !...
Hồn con khắc khoải Chúa ơi!
Bao giờ mới được nghỉ ngơi bên Người.
Say mê cuồng vọng một thời...
Lao vào ánh sáng sống đời hỗn mang.
Chúa ơi! Yêu Chúa muộn màng...
Nét đẹp cổ kính lại càng tinh khôi.
Yêu Chúa khi đứng lúc ngồi...
Góc bể con cũng tìm Người đầu non.
Bây giờ Chúa ở trong con..
Mà con lại kiếm nét son bên ngoài.
Thụ tạo hiện hữu nhờ Ngài...
Cớ sao lại muốn thân này nhục vong.
Chúa thương gọi mãi tên con...
Vang trong đêm vắng vẫn còn vọng ngân.
Đêm hoan lạc, sống nhục nhằn...
Chúa không ngừng gọi bao lần tên con.
Tai điếc lác, mắt không còn...
Nhận ra tiếng Chúa mỏi mòn đợi trông.
Chúa đã soi sáng lòng con...
Xua tan bóng tối mắt không mù loà.
Đêm về ánh sáng nhạt nhòa...
Hương thơm tỏa ngát thật là kiêu sa.
Cho con thưởng thức hương hoa...
Ngất ngây ơn Chúa chan hòa lòng con.
Con về bên Chúa. Chúa ơi!
Mật ngọt ơn Chúa gọi mời Chúa trao.
Bây giờ con mãi khát khao...
Bình an của Chúa tuôn trào vì con.
HÀ NGUYÊN SƠN.
* Cảm tác theo dòng suy tư của Lm Nguyễn Cao Siêu SJ.
0 Nhận xét