Nguyễn Tuyển (Bà Rịa)
Bên Thềm Mùa Đông
Mùa nghiêng
đông đến bên thềm
Trăng côi khuyết nửa
dạt miền tương tư.
Thu buồn
ru khúc tạ từ
Chênh vênh mùa cũ
va vào hư vô.
Sụt sùi
chiếc lá ngẩn ngơ
Thu vừa độ chín
mà giờ cách xa.
Người đi
mấy dặm quan hà
Chiều hoang sương giá
lệ nhoà song thưa...
Phố Mùa Đông
Và thế là
phố đã bước vào đông
Mùi hoa sữa bớt nồng nàn hơn trước
Những con đường co ro trong rét mướt
Hàng cây già gầy guộc lá xanh xao.
Phố mùa đông
se sắt đến nao nao
Chiều hoang hoải sương trời giăng giăng trắng
Hàng ghế đá, công viên buồn phẳng lặng
Giọt nắng chiều tím tái... nhớ môi hôn.
Phố mùa đông
bỗng thèm chén rượu nồng
Thèm mông lung đôi ba lần lớ ngớ
Thèm vòng tay khạo khờ của một thuở
Để mùa về phố đỡ chút chênh chao...
0 Nhận xét