Mạc Tường
Tôi có khi nào chạnh lòng thương
Tuổi thơ bãi rác mộng sân trường
Tóc hoe cháy nắng đêm nguyệt thực
Có giọt rất nghèo lặng lẽ tuôn
Tôi có khi nào chạnh lòng thương
Người em gái khóc ngã ba đường
Một giờ trót dại, tình đã lỡ
Ngơ ngác em tìm nơi náu nương
Tôi có khi nào chạnh lòng thương
Tiếng rao len lỏi khắp phố phường
Xem ra mơ ước còn xa lắm
Chân bước theo con… cổng giảng đường
Tôi có khi nào chạnh lòng thương
Neo đơn tuổi xế lệ giăng buồn
Xa xăm con cháu phương trời lạ
Quạnh quẽ chợ chiều, tay đã buông
Tôi có khi nào chạnh lòng thương
Trước bao cảnh khổ luống đoạn trường
Làm ngơ mắt nhắm vờ không biết
Chúa vẫn lang thang khắp nẻo đường.
____________________
0 Nhận xét