Chúa cười
lên cho hồn con hoan lạc
Chúa cười
lên, tim con thắm bình an
Bao nỗi sầu
phiền muộn bỗng tiêu tan
Trôi đi hết
theo thác ngàn về biển
Chúa cười
lên như bạn thân đến viếng
Khi đời con
chợt cảm thấy cô đơn
Sẽ không
còn nung nấu những giận hờn
Niềm vui đó
khắc ghi vào lòng trí
Chúa đã
cười, một tiếng cười vô ý
Mà bình
minh sáng dậy cả khung trời
Để thuyền
con vươn cánh gió ra khơi
Mang đi
theo trọn nụ cười của Chúa.
Thu Huyền
0 Nhận xét